CÓ MỘT TÌNH YÊU SÂU SẮC NGỰ TRỊ TRONG CHÍNH NGÔI NHÀ CỦA CHÚNG TA

MẸ TERESA

Trích: Mẹ Teresa – Trên cả Tình yêu, NXB VHSG

Tôi có một niềm tin mà tôi muốn chia sẻ cùng bạn. Tình yêu bắt đầu từ mái nhà, vì vậy, mọi người chúng ta phải cố gắng đảm bảo rằng luôn có một tình yêu sâu sắc ngự trị trong chính ngôi nhà của chúng ta. Chỉ khi có được tình yêu ấy dưới mái ấm của mình, chúng ta mới có thể sẻ chia cho xóm giềng lân cận. Khi bạn nói được rằng: “Vâng, tình yêu ở nơi đây!”, bạn mới có thể trao gửi nó cho mọi người quanh bạn.

Một ngày nọ, tôi tìm thấy một bé gái nhỏ bên đường. Tôi mang em về nhà trẻ của chúng tôi. Ở đó, em có được một nơi ở yên ấm và cả thức ăn ngon. Chúng tôi cho cô bé quần áo sạch và cố làm cho em được hạnh phúc trong khả năng có thể.

Vài giờ sau, bé gái đó bỏ trốn. Tôi cố tìm nhưng không thể phát hiện được em ở đâu. Rồi sau vài ngày, tôi lại tìm thấy cô bé. Một lần nữa, tôi mang em trở về nhà của chúng tôi và bảo một nữ tu: “Xơ này, hãy đi theo đứa bé này xem nó sẽ đi đâu”.

Bé gái ấy lại chạy trốn. Như lời tôi đã dặn trước, vị nữ tu đi theo em để biết được nơi em muốn đến là đâu.

Theo chân bé gái, xơ phát hiện rằng em quay về với mẹ. Bà đang sống trong một túp lều rách nát dưới một gốc cây bên đường. Người mẹ đặt hai tảng đá dưới gốc cây và đặt lên trên một chiếc nồi đen cháy lõng bõng nước. Đó là tất cả bữa ăn của họ.

Nghe chị nữ tu kể lại, tôi vội vã lên đường đi đến đó. Tôi thấy niềm vui rạng rỡ trên gương mặt bé gái nhỏ, vì em được ở cùng mẹ – người yêu thương và làm cho em những bữa ăn đặc biệt ở góc phố tồi tàn đó.

Tôi hỏi bé gái: “Tại sao con không ở cùng ta? Ở đó con có nhiều thứ đẹp hơn cơ mà?”.

Cô bé trả lời: “Con không thể sống thiếu mẹ con. Mẹ yêu con”. Đứa bé gái ấy thấy hạnh phúc với những bữa ăn đạm bạc mà mẹ em nấu bên đường, hơn là những thứ mà tôi đã cho em tại mái ấm của chúng tôi.

Khi đứa trẻ ở với chúng tôi, tôi hiếm khi thấy được nụ cười trên khuôn mặt em. Nhưng khi em ở đây cùng mẹ mình – trên đường phố lạnh lẽo và nghèo nàn – hai mẹ con họ cùng cười vui hạnh phúc.

Tại sao vậy? Vì họ là một gia đình.

Vì tình yêu bắt nguồn từ gia đình, tôi nghĩ rằng chúng ta nên dạy cho con trẻ yêu thương nhau trong gia đình mình. Tôi cho rằng điều đó sẽ thêm sức mạnh cho trẻ nhỏ, để chúng có thể trao tình yêu ấy cho người khác trong tương lai.

Lần nọ, tôi có ghé qua một thành phố nhỏ. Nơi đó thật kỳ lạ, bởi tôi không thấy bóng dáng một đứa trẻ nào trên đường phố. Điều đó khiến tôi cảm thấy hụt hẫng và nhớ bọn trẻ ghê gớm. Nhưng rồi trong khi đang đi, tôi chợt trông thấy một chiếc xe nôi em bé đang được một người phụ nữ trẻ đẩy đi trên đường. Vui mừng, tôi băng qua đường thật nhanh cốt chỉ để nhìn đứa bé. Nhưng tôi thực sự sững sờ khi trong xe đẩy không hề có đứa bé nào cả, mà chỉ là một chú chó nhỏ. Có vẻ như sự khao khát trong trái tim người phụ nữ trẻ đó cần được thỏa mãn. Khi không có con, cô tìm một vật thay thế, và đó là con chó. Điều đó thật xót xa và đáng thương làm sao!

Khi không có con trẻ, người ta đau khổ. Nhưng ngược lại, cũng có rất nhiều người sợ có con, đặc biệt là trong thời đại ngày nay. Trẻ em dần mất vị trí của mình trong gia đình. Chúng cô độc trong chính ngôi nhà mình, nơi người cha, người mẹ, vì quá mải mê công việc đến nỗi quên cả giờ giấc. Khi con trẻ từ trường trở về nhà, không có ai chào đón chúng. Khi chúng cần được hướng dẫn, bảo ban, cũng chẳng có ai bên cạnh. Hãy luôn nhớ rằng người mẹ là trái tim của gia đình. Con trẻ luôn cần mẹ chúng. Nếu người mẹ luôn hiện diện trong tổ ấm gia đình, con trẻ cũng sẽ có mặt ở đó. Nhưng để gia đình được trọn vẹn, con trẻ và người mẹ cũng cần một người cha. Có vợ, có chồng, có cha mẹ và con cái – đó mới chính là một mái ấm trọn vẹn.

Chúng ta có mặt trên đời này là để làm nhân chứng tình yêu và tôn vinh cuộc sống, vì cuộc sống được tạo nên trong hình ảnh của Chúa. Sống là để yêu thương và được yêu thương. Đó là lý do tại sao tất cả chúng ta phải có một lập trường mạnh mẽ để không đứa trẻ nào, dù trai hay gái, bị ruồng bỏ hay không được yêu thương. Mọi đứa trẻ đều là dấu hiệu của tình yêu Thiên Chúa, và vì vậy, chúng ta phải biết trân trọng và nâng niu gìn giữ chúng.

Nếu bạn nghe ai đó nói rằng cô ta không muốn nuôi con, rằng cô ta có ý định phá thai, thì hãy cố thuyết phục cô ta mang đứa bé lại cho tôi. Tôi sẽ yêu thương sinh linh bé bỏng ấy, bởi đó là dấu hiệu tình yêu của Chúa.

Tôi không muốn nói về vấn đề pháp luật, về điều hợp pháp hay bất hợp pháp theo góc độ xã hội. Tôi chỉ cho rằng không ai trong chúng ta có quyền tước đoạt, hủy hoại sự sống. Cuộc sống này chính là cuộc sống của Chúa trong chúng ta, là món quà cao đẹp nhất mà Ngài đã ban tặng. Cuộc sống thuộc về Chúa, và chúng ta không có quyền hủy hoại nó.

Chúng tôi đã xin Chúa gửi cho chúng tôi người nào đó có thể giúp các phụ nữ bản xứ đương đầu với những khó khăn của họ, giúp họ có được một lương tâm trong sạch, một cơ thể khỏe mạnh và một gia đình hạnh phúc. Thế rồi từ Đảo Mauritius, một nữ tu đã đến với chúng tôi để tham dự khóa giảng về kế hoạch hóa gia đình.

Giờ đây, có hơn ba ngàn gia đình đã dùng phương pháp kế hoạch hóa gia đình tự nhiên, và khoảng 95% có hiệu quả. Khi những người này thấy được hiệu quả tốt trong gia đình của họ, họ tìm đến chúng tôi để nói lời cảm ơn. Một số người nói: “Gia đình chúng tôi đã ở bên nhau khỏe mạnh, và chúng tôi sẽ có con khi nào chúng tôi muốn”.

Tôi nghỉ nếu chúng tôi có thể mang phương pháp này đến mọi nước, hoặc nếu những người nghèo khổ đều được biết đến nó, thì sẽ có nhiều tình yêu và sự an bình hơn trong gia đình giữa cha mẹ và con cái.

Nhiều người thường nói đùa với tôi (hoặc nói đùa với nhau về tôi) vì tôi rao giảng kế hoạch hóa gia đình theo phương pháp tự nhiên. Họ nói: “Mẹ Teresa ra sức vận động về kế hoạch hóa gia đình, nhưng chính Mẹ lại không áp dụng nó. Cứ mỗi ngày là Mẹ lại có thêm con đàn cháu đống”.

Quả thực là nhà của chúng tôi luôn đẩy trẻ em. Và khi chúng đến, Chúa lại càng tuyệt vời với chúng tôi. Bạn sẽ ngạc nhiên khi thấy tình yêu đã được ban cho những đứa trẻ ngoài mong đợi nhiều như thế nào.

Tôi nghĩ thế giới ngày nay đã bị đảo lộn. Thế giới ấy đang đau đớn quá nhiều vì có quá ít tình yêu trong ngôi nhà và cuộc sống gia đình. Chúng ta không có thời gian cho con cái, cũng chẳng có thời gian cho nhau. Chúng ta không có thời gian để vui vẻ cùng nhau, và sự thiếu vắng tình yêu đó đã gây quá nhiều khổ đau và bất hạnh trên thế gian này.

Liệu chúng ta có thể nhận thức được nhu cầu của con cái chúng ta không? Con cái chúng ta có trở về nhà với chúng ta – nơi chúng tìm thấy sự bình yên – như Chúa Jesus trở về với Đức Mẹ Maria? Chúng ta liệu đã trao cho con cái một mái ấm theo đúng nghĩa của nó?

Khi con cái chúng ta bị kéo ra khỏi vòng tay cha mẹ và bị xúi giục làm những điều xấu xa, liệu chúng ta có được tình yêu dịu dàng và sâu sắc giúp chúng ta theo sát chúng để kéo chúng quay lại với chúng ta, để vui mừng đón chúng trở về mái nhà của chúng ta, và để yêu chúng bằng cả tấm lòng của chúng ta?

Ngày nay, mọi người dường như quá vội vã, quá lo lắng, tranh đua để có một cuộc sống thành đạt hơn và giàu có hơn. Con trẻ có rất ít thời gian cho cha mẹ chúng, còn cha mẹ chúng cũng dành quá ít thời gian cho con cái và cho nhau. Vì thế, sự sụp đổ hòa bình trên thế giới bắt đầu từ chính mái nhà của chúng ta.

Hãy đem lời cầu nguyện vào gia đình của bạn, hãy mang nó cho đứa con thơ của bạn. Hãy dạy bọn trẻ cầu nguyện. Một đứa trẻ cầu nguyện là một đứa trẻ hạnh phúc. Một gia đình cầu nguyện là một gia đình hòa hợp. Chúng tôi nghe quá nhiều gia đình tan vỡ. Tại sao họ tan vỡ? Tôi nghĩ đó là vì họ không có tiếng nói chung, họ chưa bao giờ cầu nguyện cùng nhau.

Tôi chẳng thể nào quên được mẹ tôi. Bà thường bận rộn suốt cả ngày dài. Nhưng khi hoàng hôn buông xuống, mẹ luôn sẵn sàng chờ đón cha tôi như một thói quen và nhiệm vụ thiêng liêng. Lúc đó chúng tôi không hiểu, và chúng tôi thường trêu ghẹo mẹ, thậm chí còn đùa cợt đôi chút về điều đó. Bây giờ, ký ức ấy vẫn sống trong tôi, gợi cho tôi nhớ đến tình yêu dịu dàng mà mẹ đã dành cho cha. Dù chuyện gì xảy ra, mẹ tôi vẫn luôn sẵn sàng chào đón cha với một nụ cười tươi tắn trên môi.

Ngày nay, chúng ta không có thời gian. Những người cha, người mẹ quá bận rộn đến nỗi khi con cái về nhà, họ chẳng chào đón chúng với tình yêu hay với một nụ cười.

Nếu hôm nay chúng ta giúp con trẻ trở thành người tốt, thì khi ngày mai đến, chúng sẽ có đủ can đảm để đối mặt với cuộc sống bằng một tình yêu lớn hơn. Như tôi đã nói ngay từ đầu, vì tình yêu bắt nguồn từ gia đình, nên chúng ta cần dạy con cái biết yêu thương nhau. Con trẻ chỉ có thể học được điều đó từ cha mẹ chúng, khi chúng thấy tình yêu của cha mẹ chúng dành cho nhau. Tôi nghĩ điều đó sẽ tiếp thêm sức mạnh cho con cái chúng ta, để sau này chúng có thể ban tặng tình yêu đó cho người khác.

Những người thực sự yêu thương nhau là những người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Chúng tôi thấy được điều đó với những người rất nghèo khổ của chúng tôi. Họ yêu thương con cái và yêu thương gia đình của họ. Trong thực tế, họ có thể có rất ít, hoặc thậm chí không có gì cả, song họ là những người hạnh phúc.

Chúa Jesus đã được sinh ra trong một gia đình hạnh phúc và sống đầm ấm ở Nazareth trong ba mươi năm. Ngài đã đến để cứu rỗi thế gian này, nhưng Ngài đã trải qua ba mươi năm ở Nazareth, làm công việc khiêm nhường của một người bình thường. Ngài đã bỏ ra những năm tháng đó chỉ để sống cuộc sống gia đình.

Trẻ em là món quà lớn nhất mà Thiên Chúa trao cho một gia đình, vì chúng chính là quả ngọt tình yêu của cha mẹ.

Nếu bạn muốn một gia đình hạnh phúc, nếu bạn muốn một gia đình thánh thiện, hãy để trái tim bạn đến với tình yêu.
– MẸ TERESA

Nhiều trẻ em đến nhìn Chúa Jesus, và các tông đồ của Ngài bảo: “Đừng đến!” nhưng Chúa Jesus nói: “Cứ để trẻ em đến với Thầy. Thầy yêu chúng.”
– CHÚA JESUS – GIẢNG TẠI JERUSALEM (LUKE 20;36)

Bình luận


Bài viết khác của tác giả

  1. QUẢ NGỌT CỦA TÌNH YÊU LÀ SỰ PHỤC VỤ
  2. Thánh Thiện – Mẹ Teresa – Trên Cả Tình Yêu
  3. TÌNH YÊU THƯƠNG

Bài viết mới

  1. HẠNH PHÚC VÌ BIẾT ĐỦ
  2. AI CŨNG CÓ THỂ HẠNH PHÚC NGAY TỪ GIÂY PHÚT NÀY
  3. QUAN SÁT NGÔN NGỮ CƠ THỂ