CHUYỂN HÓA CẢM XÚC TIÊU CỰC – BÀI TẬP NGẮM NHÌN

HAE MIN

Trích: Bước Chậm Lại Giữa Thế Gian Vội Vã; Việt dịch: Nguyễn Việt Tú Anh; NXB. Hội Nhà Văn; Công ty VH&TT Nhã Nam, 2018

Thưa sư thầy, lòng con bức bối quá. Con phải làm sao đây?”
Hãy cứ để tâm trạng ấy được tự nhiên.
Nếu tự bản thân ta không níu kéo,
Thì tâm trạng ấy sẽ từ từ tự mình thay đổi mà thôi.
Như khi ta ngắm nhìn cái cây được trồng trước sân nhà,
Như khi ta ngồi bên bờ sông ngắm dòng nước chảy,
Đừng quá ám ảnh bởi suy nghĩ nó là của mình,
Hãy buông bỏ và im lặng ngắm nhìn tâm trạng bức bối ấy. Sau hai đến ba phút nín thở
Và lặng lẽ quan sát kỹ
Sự thay đổi của ý nghĩa nằm sau chính từ “bức bối”
Bạn có thể nhìn thấy được sự thay đổi khẽ khàng của chính cảm xúc này.
Vì cảm giác bức bối ấy
Không phải do bạn cố tình tạo ra,
Mà là cảm xúc nhất thời nảy sinh từ các mối nhân duyên của bạn
Nên nó cũng sẽ tự biến mất giữa những mối nhân duyên.
Nếu cứ liên tục tự nhủ “Bức bối quá”, bức bối quá!”
Rồi bị ám ảnh bởi cảm xúc ấy
Thì cho dù trạng thái cảm xúc có thay đổi tâm trạng “bức bối” ban đầu vẫn sẽ quay trở lại và sẽ càng ngày càng lớn dần lên mà thôi.
Chính vì vậy, hãy dừng những câu tự nhủ và buông bỏ suy nghĩ ấy
Bạn chỉ cần nhận biết được cảm xúc của mình khi nó xuất hiện
Và im lặng quan sát sự thay đổi của nó mà thôi.
Khi lòng chúng ta chạy theo thế gian
Thì giữa thế gian bộn bề nó sẽ dễ dàng bị cuốn đi mất.
Nhưng khi lòng chúng ta hướng vào chính nội tâm mình
Thì cho dù thế gian có hỗn loạn đến mấy
Tấm lòng ấy vẫn giữ được trọng tâm và dễ dàng tìm được bình yên.
Có rất nhiều người hỏi tôi, phải làm gì thì mới có thể giải phóng được lòng mình.
Nếu cứ suy nghĩ “Phải giải phóng lòng mình thôi…” rồi cố gắng thực hiện
Thì có khi càng làm cho lòng mình thêm phức tạp.
Vì thật ra “Phải giải phóng lòng mình thôi…”
Cũng đã là một suy nghĩ làm ta phải bận lòng rồi.
Vậy phải làm sao để không nghĩ nữa và cho lòng mình được nghỉ ngơi?
Câu trả lời là hãy ngắm nhìn những suy nghĩ trong lòng mình.
Giây phút bạn ngắm nhìn chúng, là giây phút tất cả được nghỉ ngơi.
Ý thức của con người thường hướng về phía bên ngoài.
Vì vậy chúng ta thường nói chuyện về người khác
Hoặc những chuyện xảy ra bên ngoài, chứ ít khi nói về mình.
Ngược lại, người tu hành phải biết chuyên ý thức ấy hướng vào lòng mình
Để sửa thói quen chỉ chuyên nói về người khác
Và ngắm nhìn lòng mình, hiểu về nó nhiều hơn.
???
Hãy chú ý theo dõi thử một lần.
Trong số những lời bạn nói ra hằng ngày
Có bao nhiêu lời nói thực sự là của bạn
Và bao nhiêu lời là những lời bạn vay mượn của người khác
Rồi biến nó thành lời nói của mình?
Trong một ngày, bạn nói được bao nhiêu lời của chính bạn?
Và cái gọi là lời của chính bạn, có thực sự tồn tại hay không?
Trong bản thân ta
Luôn có một người im lặng theo dõi những chuyện xảy ra bên ngoài.
Dù sự việc bên ngoài có thay đổi liên tục
Ý thức của người theo dõi này vẫn không bị ảnh hưởng
Và luôn được đặt ở hiện tại này.
Nguyên do của những nỗi đau trong cuộc sống
Là đôi khi ta quên mất người theo dõi trong lòng mình
Và bị cuốn theo những sự kiện, đối tượng xảy ra ở bên ngoài.
???
Nếu bạn muốn sống mà có thể suy nghĩ ít đi,
Thật ra rất đơn giản.
Hãy để lòng mình ở hiện tại.
Mọi suy nghĩ và lo lắng đều thường hướng về quá khứ hoặc tương lai.
Bạn có thể nghĩ về hiện tại không?
Bạn có thể tìm ra suy nghĩ nào về chính thời điểm này không?
Hãy thử xem. Thế nào? Bạn không thể, đúng không?
Nếu bạn đặt lòng mình vào hiện tại, thì những suy nghĩ của bạn sẽ được nghỉ ngơi.
???
Nếu bạn không cố níu kéo
Những cảm xúc dâng lên trong lòng mình bằng suy nghĩ
Thì khi thời gian trôi qua, những cảm xúc ấy sẽ thay đổi và biến mất một cách tự nhiên.
Chỉ cần bản thân ta không cố giữ cảm xúc bằng những ý nghĩ và lời nói
Thì những cảm xúc khó chịu trong lòng
Sẽ tự tìm cách giải phóng chính mình ra khỏi bản thân ta
Mà không cần đến sự nỗ lực của ta.
Nếu bạn cảm thấy muộn phiền
Đừng liên tục than vãn “Tôi đang buồn” với người khác.
Nếu bạn muốn thoát ra khỏi nỗi muộn phiền
Thì hãy nhìn thẳng vào nó.
Bạn sẽ nhìn thấy được sự thay đổi của nỗi muộn phiền.
Chính vì vậy nỗi muộn phiền, cũng chỉ là thứ trống rỗng mà thôi.
Những thứ trước chưa hề có bỗng dưng bây giờ xuất hiện
Cũng sẽ biến mất toàn bộ khi thời gian trôi qua.
Cho dù bạn có cảm nhận được tiếng chuông trong tâm hồn sau khi nghe bài giảng,
Hay bạn nhìn thấy đức Phật hay bất kỳ vị thánh nhân nào khác trước mặt mình,
Thì tất cả cũng chỉ là trò đùa của tâm trí bạn mà thôi.
Thứ mà những người tu hành tìm kiếm
Là những thứ vốn hiện hữu ngay từ đầu
Chứ không phải tìm kiếm những thứ chưa hề có rồi bỗng dưng xuất hiện.
Tâm trí là kẻ không thể thực hiện hai suy nghĩ cùng một lúc.
Bạn hãy thử xem mình có thể có hai suy nghĩ cùng một lúc được hay không.
Thế nào, bạn có thể làm thế không?
Khi đang suy nghĩ một điều gì đó
Chính tâm trí ta không thể nhận thức được rằng mình đang suy nghĩ.
Bạn chỉ có thể nhận ra “À mình đã suy nghĩ về chuyện đó” sau khi suy nghĩ đã dứt.
Hãy thử xem có đúng như vậy không.
Hãy thử xem khi nào thì bạn nhận thức được rằng mình đang suy nghĩ.
Khi bạn đang suy nghĩ hay sau khi dòng suy nghĩ ấy đã ngừng?
Việc bản thân mình không biết rằng mình đang suy nghĩ,
Việc bản thân đang làm một việc gì mà không hề hay biết rằng mình đang làm việc đó,
Thật kỳ lạ, phải không?
Chính vì vậy mà người ta mới nói đang mở mắt không có nghĩa là mình đang thức tỉnh đâu.
“Thức tỉnh” có nghĩa là ngay lập tức nhận thức được
Khi có chuyện gì đang xảy ra trong tâm trí ta.
“Thức tỉnh” không phải là làm theo
Những suy nghĩ hay cảm giác khi chúng xuất hiện
Mà chính là việc nhận ra được rằng bản thân đang có suy nghĩ, cảm giác đó.
Thường khi đang ăn chúng ta không bao giờ nhận ra.
Đến khi ăn xong rồi
Mới biết mình đã ăn nhiều đến mức nào.
Việc tu hành bắt đầu từ những khoảnh khắc thức tỉnh.
Người nhận biết được mình đã ăn bao nhiêu ngay khi đang ăn
Là người đã khổ công tu hành.
Ý thức của ta thường không biết trong vô thức thứ ta thực sự muốn là gì.
Ý thức bảo ta rằng thứ ta muốn là thứ này
Nhưng đến khi giành được thứ đó rồi
Ta mới nhận ra nó không phải là thứ ta khao khát muốn có.
Nếu muốn nghe được trong vô thức mình nói gì, hãy bắt đầu cầu nguyện.
Lời cầu nguyện sâu sắc chính là con đường đặc biệt
Giúp ta có thể nghe thấy được tiếng nói vô thức của mình.
Ý thức của chúng ta muốn tiền của, quyền lực, danh vọng
Nhưng sâu trong tiềm thức, ta luôn hướng đến tình yêu,
Sự hòa hợp, sự đồng cảm, thấu hiểu, hài hước, cái đẹp, sự mới mẻ và sự tĩnh lặng vượt lên trên chính bản thân ta.
Tĩnh lặng không có nghĩa là hoàn toàn trống rỗng.
Nếu lắng tai nghe sự tĩnh lặng
Ta có thể cảm nhận được muôn vàn chuyển động của thế gian.
Bạn hãy vừa lắng nghe những chuyển động ấy vừa tự hỏi.
Rằng mình đang nghe thấy gì.
Rằng chủ nhân của chuyển động ấy là ai.
Đến lúc ấy bạn sẽ mơ hồ nhận ra.
Rằng thật ra vốn không có người nghe, chỉ có hành động nghe mà thôi.
???
Khi ngắm nước ta sẽ trở thành nước
Khi ngắm hoa ta sẽ trở thành hoa
Ta ngồi đây ngắm đóa hoa trôi theo dòng nước.
– Đại đức Seo Ong
???
Càng khỏe mạnh ta càng có cảm giác cơ thể mình không tồn tại.
Dĩ nhiên là chuyện cơ thể ta không tồn tại không phải là sự thật.
Mọi chuyện càng diễn ra tự nhiên
Càng khiến ta cảm thấy như mình không hề nỗ lực chút nào.
Nhưng dĩ nhiên không phải là ta đã không nỗ lực.
Ngỡ không có nhưng vốn dĩ đã có, đó chính là bản tính của chúng ta, và cũng là chân lý.
Ngày xưa, có một thứ gọi là tâm trí.
Vì chỉ có một mình nên tâm trí cảm thấy buồn
Đã tự chia mình làm hai.
Nhưng vì cả hai đều biết mình vốn là một
Nên dù chơi với nhau nhưng cả hai vẫn không thấy vui,
Cũng giống như một ván cờ tướng mà hai bên đen trắng đều do một người tự chơi.
Vì vậy tâm trí đã quyết định quên đi sự thật rằng cả hai đã từng là một.
Cứ thế rồi thời gian trôi qua
Tâm trí hoàn toàn quên đi sự thật này.
Đây chính là trạng thái của chúng ta ngay lúc này.
Khi nhận ra sự thật rằng cả hai đã từng là một
Thì ta sẽ nhận ra rằng cuộc sống chỉ là một vở kịch.
Với những người hiểu sự thật này, ưu điểm lớn nhất của họ chính là sự hài hước.
Những trạng thái như yên bình, thánh thiện, hiền hòa
Đều được xếp sau hài hước một bậc.
Dù gì cuộc sống cũng chỉ là một vở kịch
Vậy hãy diễn sao cho thật hay.
Nếu bạn vẽ cuộc sống mà mình mong muốn vào khung tranh tâm trí
Thì đến một lúc nào đó bức tranh sẽ sống dậy và trở thành sự thật.
Vi vậy hãy vẽ một bức tranh thật đẹp
Mà trong đó bản thân bạn và những người khác cùng sống với nhau thật hạnh phúc.
✨?✨

Bình luận


Bài viết khác của tác giả

  1. ĐỪNG SỐNG QUÁ HIỀN LÀNH
  2. NẾU CẢM THẤY MỆT MỎI, HÃY NGHỈ MỘT LÁT RỒI ĐI TIẾP
  3. NGHỈ NGƠI – BƯỚC CHẬM LẠI GIỮA THẾ GIAN VỘI VÃ

Bài viết mới

  1. QUAN SÁT NGÔN NGỮ CƠ THỂ
  2. PHÁ VỠ SỰ ĐỒNG HÓA VỚI KHỔ ĐAU
  3. HOÀN THÀNH TỐT CÔNG VIỆC CỦA MÌNH, KHÔNG NÊN SO SÁNH