HH. DALAI LAMA XIV
Trích: Hãy Có Lòng Tốt; Dịch giả: Thảo Triều; Nxb Thái Hà 2020
Tình yêu thương, hay còn gọi là lòng trắc ẩn, là điều tuyệt vời và quý giá nhất. Khi chúng ta nói về tình yêu thương, điều đáng khích lệ ở đây là bản chất căn bản của con người chính là tình yêu thương và sự dịu dàng.
Đôi khi tôi tranh luận với những người bạn, những người tin rằng bản chất của con người là tiêu cực và hiếu chiến. Tôi lập luận rằng nếu bạn nghiên cứu về cấu trúc cơ thể con người, bạn sẽ thấy rằng chúng ta giống với những loài động vật có vú mà có cách sống nhẹ nhàng và yên bình hơn các loài khác.
Đôi khi tôi nửa đùa nửa thật rằng đôi bàn tay của chúng ta được sinh ra để ôm chứ không phải để đánh nhau. Nếu đôi bàn tay của chúng ta được sinh ra dành cho việc đánh nhau thì không cần những ngón tay xinh đẹp để làm gì.
Ví dụ, nếu mở rộng các ngón tay thì các võ sĩ đấm bốc không thể đấm mạnh, vì vậy họ buộc phải nắm chặt các ngón tay lại thì mới tạo thành nắm đấm.
Do vậy điều này có nghĩa, cấu trúc vật lý sinh học căn bản của chúng ta đã tạo ra tình yêu thương và sự dịu dàng theo một cách rất tự nhiên.
Nếu chúng ta nhìn vào các mối quan hệ, chúng ta sẽ thấy quan hệ bạn đời, hôn nhân, và sinh con có vai trò rất quan trọng. Hôn nhân không nên dựa trên tình yêu mù quáng hay một loại tình yêu điên cuồng cực độ, nó nên dựa trên sự hiểu biết lẫn nhau và sự thấu hiểu rằng hai người phù hợp để sống cùng nhau.
BẢN CHẤT CĂN BẢN CỦA CON NGƯỜI LÀ TÌNH YÊU THƯƠNG VÀ SỰ DỊU DÀNG
Hôn nhân không phải chỉ là cảm giác thoả mãn. tạm thời, mà còn là một dạng ý thức trách nhiệm nào đó. Tình yêu chân thành chính là nền tảng của hôn nhân.
Việc thụ thai đúng đắn một đứa trẻ được hình thành trong kiểu thái độ đạo đức hoặc tinh thần đó. Theo một số nhà khoa học, khi đứa trẻ còn ở trong bụng mẹ, sự bình an của người mẹ có tác động tích cực lên đứa trẻ dù chưa được sinh ra.
Nếu tinh thần của người mẹ tiêu cực – ví dụ cô ấy mệt mỏi hay tức giận – thì khi đó rất có hại cho sự phát triển lành mạnh của thai nhi.
Một nhà khoa học đã nói với tôi rằng vài tuần đầu tiên sau khi sinh là giai đoạn quan trọng nhất. Trong suốt giai đoạn đó, não đứa trẻ đang được mở rộng.
Trong giai đoạn này, sự đụng chạm của người mẹ, hoặc là sự xúc chạm của một ai đó vào đứa trẻ giống như một người mẹ, là điều vô cùng quan trọng.
Điều này cho thấy thậm chí khi một đứa trẻ có thể chưa nhận biết được ai với ai, nhưng bằng cách nào đó trẻ đã cần tình cảm và sự quan tâm của người khác. Nếu không có điều này, thì rất có hại cho việc phát triển lành mạnh của não trẻ.
Sau khi sinh, hành động đầu tiên của người mẹ là bồng trẻ trên tay và cho con bú sữa. Nếu người mẹ thiểu tình cảm hoặc cảm xúc với con thì sữa sẽ không chảy ra.
Nếu người mẹ cho con ăn với sự dịu dàng, bất chấp những đau đớn mà mình đang phải trải qua, thì sữa sẽ tuôn ra một cách tự nhiên.
Tình yêu thương này giống như một viên ngọc quý.
Thêm nữa, về phía đứa trẻ, nếu bé thiếu đi cảm giác gần gũi mẹ, bé sẽ không bú. Điều này cho thấy tình cảm mẫu tử tuyệt vời này cần đến từ cả hai phía.
Đó là khởi đầu đời sống của chúng ta khi được sinh ra.
Tương tự với giáo dục, kinh nghiệm của tôi là những bài học mà chúng ta học được từ giáo viên, những người không chỉ có trình độ kiến thức giỏi mà còn thể hiện được sự quan tâm tới học sinh, sẽ được lưu giữ lâu hơn. Nếu những giáo viên nào không làm được như vậy thì học sinh sẽ khó tiếp thu bài học. Cho dù bạn bị buộc phải học và có thể sợ giáo viên đó, thì bạn vẫn rất khó tiếp thu các bài giảng.
Vậy nên chất lượng học của học sinh phụ thuộc phần lớn vào thái độ tình cảm của giáo viên.
Tương tự như vậy, khi chúng ta đi đến bệnh viện, chưa cần biết trình độ tay nghề của bác sĩ ra sao, nhưng nếu bác sĩ thể hiện sự chân thành và quan tâm sâu sắc tới chúng ta, và nếu anh ấy hoặc cô ấy mỉm cười, thì chúng ta sẽ cảm thấy an tâm.
Nhưng nếu người bác sĩ đó thể hiện khá lạnh lùng, thì dù cho anh ấy là một chuyên gia giỏi, chúng ta vẫn sẽ cảm thấy không yên tâm và lo lång.
Đây là bản chất của con người.
Cuối cùng, chúng ta có thể nhìn lại cuộc sống của mình. Khi còn trẻ và cả khi già đi, chúng ta phụ thuộc rất nhiều vào tình cảm của người khác.
Giữa hai giai đoạn tuổi thơ và tuổi già, chúng ta thường cảm thấy có thể làm bất cứ điều gì mà không cần sự giúp đỡ của người khác và tình cảm hay sự quan tâm của người khác đơn giản là không quan trọng với chúng ta.
Nhưng trong thời điểm này, hơn bao giờ hết, tôi nghĩ rằng sẽ rất cần thiết để giữ gìn tình cảm sâu sắc giữa con người với con người – lòng tốt là điều vô cùng quan trọng trong xã hội và ảnh hưởng tới sự sống còn của chúng ta.
Khi mọi người trong một thành phố hay thị trấn lớn cảm thấy đơn độc, điều đó không có nghĩa họ thiếu những người đồng hành mà là họ bị thiếu thốn tình cảm giữa những con người với nhau. Do đó, hệ quả là sức khoẻ tinh thần của họ trở nên rất kém.
Mặt khác, những người lớn lên trong bầu không khí ấm áp tình người và sự dịu dàng thì họ sẽ có một cơ thể khoẻ mạnh, tinh thần và hành vi sẽ tích cực hơn.