LỜI TỰ THUẬT CỦA MỘT NHÀ GIẢI PHẪU THẦN KINH VỀ TRẢI NGHIỆM CẬN TỬ

EBEN ALEXANDER

Trích: Minh Chứng Thiên Đường; First News dịch Việt; NXB. Dân Trí; Công ty TNHH VH-ST Trí Việt – First News, 2023

Tôi là một nhà giải phẫu thần kinh học.

Tôi tốt nghiệp Đại học Bắc Carolina ở Chapel Hill, chuyên ngành hóa học vào năm 1976, sau đó tôi lấy bằng tiến sĩ y khoa tại trường Đại học Y khoa Duke vào năm 1980. Trong suốt mười một năm theo học ngành y và được đào tạo nội trú tại Đại học Y khoa Duke, Bệnh viện Đa khoa Massachusetts và Trường Y khoa Harvard, tôi tập trung nghiên cứu về nội tiết thần kinh, ngành học nghiên cứu về mối tương quan giữa hệ thần kinh và hệ nội tiết – tức toàn bộ các tuyến giải phóng hoóc môn, chỉ đạo hầu hết các hoạt động trong cơ thể chúng ta. Trong mười một năm đó, tôi cũng dành ra hai năm để nghiên cứu cách phản ứng bệnh lý của các mạch máu trong một vùng của bộ não khi có hiện tượng chảy máu do phình mạch – một hội chứng mà chúng ta gọi là chứng co thắt mạch máu não.

Sau khi hoàn thành chương trình nghiên cứu sinh về giải phẫu mạch máu não tại Newcastle-Upon-Tyne, Anh quốc, tôi trở thành phó giáo sư ngoại khoa của Trường Y khoa Harvard, chuyên khoa giải phẫu thần kinh và làm việc ở đó trong mười lăm năm. Trong suốt những năm đó, tôi đã giải phẫu cho vô số bệnh nhân, phần lớn bị bệnh não ở mức nghiêm trọng, đe dọa mạng sống.

Công việc nghiên cứu của tôi chủ yếu tập trung phát triển những quy trình kỹ thuật tiên tiến chẳng hạn như xạ phẫu định vị lập thể, một kỹ thuật cho phép bác sĩ giải phẫu định hướng chính xác những chùm tia xạ vào những mục tiêu cụ thể sâu bên trong não mà không ảnh hưởng đến những vùng kế cận. Tôi cũng đóng góp vào việc phát triển quy trình giải phẫu thần kinh dựa trên độ chính xác của ảnh chụp cộng hưởng từ, là phương pháp chủ yếu để điều trị những căn bệnh nan y liên quan đến bộ não, chẳng hạn như những khối u hay rối loạn tuần hoàn. Trong những năm đó, tôi cũng làm việc trong vai trò tác giả và đồng tác giả của hơn 150 chương sách và bài nghiên cứu cho các tạp chí y khoa được thẩm định bởi các đồng nghiệp trong ngành; đồng thời, tôi cũng trình bày những kết quả nghiên cứu của mình tại hơn hai trăm hội thảo y khoa ở nhiều nơi trên thế giới.

Tóm lại, tôi đã dành cả đời mình cho khoa học. Tôi nhận ra sứ mệnh của đời mình là giúp đỡ và chữa bệnh cho con người bằng các phương tiện và phương pháp y khoa hiện đại, và đồng thời tìm hiểu sâu hơn về cơ chế vận hành của cơ thể và bộ não người. Tôi cảm thấy vô cùng may mắn khi đã nhận ra được sứ mệnh của mình. Một điều quan trọng hơn là tôi có một người vợ xinh đẹp cùng hai con đáng yêu, và tuy công việc chiếm phần lớn thời gian của tôi, tôi không hề bỏ bê gia đình. Công việc và gia đình là hai đặc ân mà tôi có được trong đời mình. Xét về nhiều mặt, tôi là một người rất may mắn, và tôi biết vậy.

Thế nhưng, vào ngày 10 tháng Mười Một năm 2008, khi tôi ở tuổi năm mươi bốn, vận may của tôi dường như dừng lại ở đó. Tôi đã mắc phải một căn bệnh hiếm gặp và rơi vào tình trạng hôn mê trong bảy ngày liền. Trong suốt thời gian đó, toàn bộ phần vỏ não mới của tôi – tức bề mặt ngoài của não, phần não tạo nên nhận thức và tư duy con người của chúng ta – hoàn toàn ngưng hoạt động. Không một hoạt động nào diễn ra. Về cơ bản, tôi không hiện diện trong suốt thời gian đó.

Khi bộ não không hiện diện, chúng ta cũng không còn hiện hữu. Qua nhiều năm trong vai trò một bác sĩ giải phẫu thần kinh, tôi đã nghe nhiều câu chuyện về những trả nghiệm lạ thường mà nhiều người trải qua, thường là sau khi tim họ ngừng đập: những câu chuyện kể về trải nghiệm đi đến những nơi huyền bí có phong cảnh tuyệt vời; trò chuyện với những người thân đã qua đời trước họ, thậm chí có người đã gặp được đấng tối cao của họ.

Toàn là những trải nghiệm tuyệt vời – điều này không có gì phải bàn cãi. Nhưng tôi nghĩ tất cả chỉ đơn thuần tưởng tượng. Điều gì đã tạo ra những hình thức trải nghiệm siêu nhiên mà quá nhiều người trải qua và kể lại như vậy! Tôi không tự nhận là mình biết, nhưng tôi biết rằng những trải nghiệm đó xuất phát từ bộ não. Toàn bộ nhận thức đều từ đó mà ra. Nếu bộ não của chúng ta không hoạt động, chúng ta không thể nhận thức.

Đó là vì bộ não vốn là một cỗ máy tạo ra ý thức. Khi cỗ máy này không may ngừng hoạt động, ý thức cũng ngừng theo. Thật ra bản chất của vấn đề cũng chỉ đơn giản như vậy thôi, dù cho cơ chế thật sự vận hành các quy trình của bộ não phức tạp và bí ẩn đến đâu đi chăng nữa. Rút phích cắm là ti-vi sẽ tắt. Chương trình cũng dừng tại đó, cho dù bạn đang xem nó say sưa đến mức nào.

Đó là những điều mà tôi hẳn đã nói với bạn trước khi bộ não của tôi ngừng hoạt động.

Trong suốt thời gian tôi hôn mê, bộ não của tôi không phải là hoạt động lỗi, mà chính xác là nó đã ngừng hoạt động hoàn toàn. Giờ thì tôi nghĩ có lẽ nhờ vậy mà khi đó tôi đã có được trải nghiệm cận tử sâu sắc và mạnh mẽ đến như vậy. Nhiều ghi chép về trải nghiệm cận tử cho thấy hiện tượng này xảy ra sau khi tim ngừng đập một thời gian. Trong những trường hợp này, vỏ não tạm ngưng hoạt động nhưng nhìn chung không bị thương tổn quá mức, miễn sao dòng máu chứa ôxy sớm được khôi phục nhờ vào thủ thuật hồi sức tim phổi hay tái kích hoạt chức năng tuần hoàn của tim trong vòng khoảng bốn phút. Nhưng trong trường hợp của tôi, vỏ não mới đã ngừng hoạt động hoàn toàn. Tôi đã bước vào thực tại của một thế giới ý thức tồn tại hoàn toàn độc lập khỏi những giới hạn của bộ não vật lý.

Có thể nói, trong trường hợp của tôi, thực tại đó là một loạt những trải nghiệm cận tử xảy ra theo một trình tự hoàn hảo. Là một bác sĩ giải phẫu thần kinh đang hành nghề và đã trải qua hàng chục năm nghiên cứu và trực tiếp thực nghiệm những kết quả nghiên cứu của mình trong phòng mổ, tôi tự xem mình có khả năng nhận định đúng đắn trên mức trung bình không chỉ đối với những sự việc thực tế mà cả những hàm ý đằng sau những gì đã xảy ra với tôi.

Những hàm ý này vượt xa ngoài khả năng mô tả. Những gì tôi đã trải qua giúp tôi nhận ra rằng cái chết của cơ thể và bộ não không đồng nghĩa với sự chấm dứt của ý thức, rằng trải nghiệm của con người vẫn tiếp tục diễn ra sau cái chết. Quan trọng hơn, sự trải nghiệm đó tiếp diễn dưới ánh mắt dõi theo của Thượng đế – đấng tối cao luôn tràn đầy tình yêu thương và quan tâm tới mỗi chúng ta, luôn quan tâm đến việc vũ trụ này và vạn vật ở bên trong nó rốt cuộc sẽ đi về đâu.

Nơi mà tôi đã đến là thực. Thực theo cách mà nó khiến cho cuộc sống hiện giờ và ở đây của chúng ta trở nên hoàn toàn như một giấc mộng nếu đem ra so sánh. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là tôi không trân trọng cuộc sống mà tôi đang sống bây giờ. Thật ra, tôi còn trân trọng và yêu quý cuộc sống này hơn cả trước đây. Bởi vì giờ đây tôi nhìn cuộc sống trong bối cảnh thật sự của nó.

Cuộc sống này hoàn toàn không vô nghĩa. Nhưng chúng ta chẳng thể nào nhìn thấy được sự thật này từ vị trí hiện tại của chúng ta – ít nhất là không phải lúc nào cũng nhìn thấy được. Câu chuyện về những gì đã xảy đến với tôi trong thời gian tôi hôn mê sẽ luôn là câu chuyện quan trọng nhất mà tôi nên kể trong đời mình, tôi tin là như thế. Nhưng đó là câu chuyện không dễ dàng để kể, bởi nó quá khác lạ so với hiểu biết thông thường. Tôi không thể đơn giản cứ đứng rêu rao trước đám đông. Bên cạnh đó, những kết luận của tôi về trải nghiệm của bản thân đều dựa trên những phân tích y khoa, đồng thời dựa trên hiểu biết của tôi về những khái niệm tiên tiến nhất trong khoa học não bộ và những nghiên cứu về ý thức. Khi đã nhận ra sự thật đằng sau hành trình của mình, tôi biết rằng tôi nhất thiết phải kể lại. Và kể lại sự thật đó một cách chuẩn xác nhất đã trở thành nhiệm vụ trọng tâm của đời tôi.

Tôi không có ý nói rằng tôi sẽ từ bỏ công việc chuyên môn y khoa và cuộc sống của một bác sĩ giải phẫu thần kinh. Nhưng giờ đây, khi tôi đã có được đặc ân để hiểu được rằng cuộc sống của chúng ta không kết thúc đồng thời với cái chết của cơ thể hay não bộ, tôi xem việc kể lại với mọi người những gì tôi đã nhìn thấy ở bên ngoài giới hạn của cơ thể và bên ngoài trái đất này là nhiệm vụ, là tiếng gọi bên trong tôi. Tôi đặc biệt háo hức muốn kể câu chuyện của mình cho những người có thể đã từng nghe những câu chuyện tương tự và muốn tin, nhưng vẫn chưa thể tin hoàn toàn.

Quyển sách này quả thật là dành cho những người đó, hơn bất kỳ ai khác, với thông điệp mà nó mang theo. Điều mà tôi cảm thấy nhất thiết phải chia sẻ với bạn sau đây là vô cùng quan trọng và nó là sự thật.

Bình luận


Bài viết liên quan

  1. TÌM HIỂU VỀ TRẢI NGHIỆM CẬN TỬ

Bài viết mới

  1. TRAO MỘT LỜI KHEN
  2. CÁI NHÌN CỦA NGƯỜI KHÁC CÓ THỂ CỨU CHỮA HAY GIẾT CHẾT TA
  3. HẠNH PHÚC VÌ BIẾT ĐỦ