LỰA CHỌN CUỘC SỐNG

Trích: Hành Trình Của Linh Hồn; Thanh Huyền dịch; NXB Văn Hóa Dân Tộc, 2018.

18/11/2025
23 lượt xem

Trường hợp 25

TS. N: Sau khi bạn đã đưa ra quyết định mình muốn trở lại Trái đất, chuyện gì xảy ra tiếp theo?
ĐT: À, người hướng dẫn và tôi thống nhất rằng đã tới lúc để hoàn thành mọi việc, tôi gửi các suy nghĩ đi…
TS. N: Tiếp tục đi.
ĐT: Các thông điệp của tôi được các điều phối viên tiếp nhận.
TS. N: Họ là ai? Không phải người hướng dẫn – huấn luyện viên của bạn thu xếp tất cả quá trình đầu thai sao?
ĐT: Không hẳn. Ông nói chuyện với các điều phối viên, những người thực sự hỗ trợ cho chúng tôi trong việc xem xét trước những khả năng có thể xảy ra trong cuộc đời chúng ta tại Vòng tròn.
TS. N: Vòng tròn là cái gì?
ĐT: Là nơi tôi sắp tới. Chúng tôi gọi nó là Vòng tròn Định mệnh.
TS. N: Có phải trong thế giới linh hồn chỉ có một nơi như thế không?

ĐT: (ngừng) Ồ, tôi nghĩ chắc phải có nhiều, nhưng tôi không nhìn thấy chúng.
TS. N: Được rồi, hãy cùng nhau tới Vòng tròn khi tôi đếm tới ba nhé. Khi tôi đếm xong, bạn sẽ có khả năng nhớ tất cả các chi tiết của trải nghiệm này. Bạn đã sẵn sàng chưa?
ĐT: Rồi.
TS. N: Một, hai, ba! Linh hồn bạn giờ đang di chuyển về phía không gian lựa chọn cuộc sống. Hãy miêu tả những điều bạn nhìn thấy.
ĐT: (ngừng lâu) Tôi… đang trôi về phía Vòng tròn… nó có dạng vòng… một bong bóng khổng lồ.
TS. N: Tiếp tục đi. Bạn còn có thể kể gì với tôi nữa?
ĐT: Ở đó có một… năng lượng tích tụ… ánh sáng rất mạnh. Tôi đang bị hút vào… qua một cái phễu… hơi tối hơn một chút.
TS. N: Bạn có sợ không?
ĐT: Hmm… không, dẫu sao thì tôi cũng đã từng ở đây rồi. Sẽ thú vị lắm. Tôi háo hức về những điều đã được chuẩn bị cho mình.
TS. N: Được rồi, khi trôi bên trong Vòng tròn, ấn tượng đầu tiên của bạn là gì?
ĐT: (hạ thấp giọng) Tôi… có hơi sợ một chút… nhưng năng lượng xoa dịu tôi. Tôi nhận thức được sự ân cần dành cho mình… chăm sóc… tôi không cảm thấy cô đơn… tôi cảm nhận được cả sự có mặt của người hướng dẫn của mình nữa.
TS. N: Tiếp tục kể lại mọi chuyện đi. Tiếp theo bạn thấy gì?

ĐT: Vòng tròn được bao bọc bởi các màn hình – tôi đang nhìn vào chúng.
TS. N: Màn hình trên tường à?
ĐT: Có vẻ như chúng chính là các bức tường, nhưng không có gì thực sự rắn chắc cả… tất cả đều… mềm dẻo… các màn hình uốn lượn quanh tôi… chuyển động…
TS. N: Hãy kể thêm cho tôi về các màn hình.
ĐT: Chúng trống rỗng… chưa phản chiếu gì hết… chúng sáng lung linh như những tấm kính… gương.
TS. N: Chuyện gì xảy ra tiếp theo?
ĐT: (hồi hộp) Tôi cảm thấy một thoáng tĩnh lặng – lúc nào cũng vậy – rồi như thể có ai bật công tắc máy chiếu trong một rạp chiếu phim màn ảnh rộng. Các màn hình sống dậy với các hình ảnh và có màu sắc… hành động… tràn ngập ánh sáng và âm thanh.
TS. N: Tiếp tục kể lại cho tôi đi. Linh hồn của bạn đang ở đâu so với các màn hình?
ĐT: Tôi trôi bồng bềnh ở giữa, xem màn ảnh rộng về cuộc đời bao quanh mình… những địa điểm… những con người… (thong dong) Tôi biết thành phố này!
TS. N: Bạn thấy gì?
ĐT: New York.
TS. N: Bạn có xin được thấy thành phố New York không?
ĐT: Chúng tôi đã nói tới việc tôi trở lại đây… (say sưa)
Trời, nó thay đổi rồi – nhiều nhà hơn… và xe cộ… ồn ào hơn bao giờ hết.

TS. N: Tôi sẽ trở lại với New York trong vài phút nữa. Bây giờ tôi muốn bạn nói với tôi về điều được kỳ vọng ở bạn trong Vòng tròn.
ĐT: Tôi sẽ dùng tâm trí vận hành tấm pa nô.
TS. N: Là cái gì vậy?
ĐT: Một thiết bị quét ở trước các màn hình. Tôi thấy nó là một đống ánh sáng và nút bấm. Như thể là tôi đang ở trong buồng lái máy bay vậy.
TS. N: Và bạn thấy những vật thể cơ khí này trong bối cảnh tâm linh?
ĐT: Tôi biết là nghe có vẻ điên, những đây chính là hình ảnh xuất hiện trong tôi để tôi có thể giải thích cho ông điều mình đang làm.
TS. N: Tốt thôi, đừng lo về chuyện đó. Chỉ cần kể cho tôi biết bạn phải làm gì với tấm pa nô.
ĐT: Tôi sẽ giúp những người điều khiển thay đổi hình ảnh trên các màn hình thông qua việc vận hành máy quét bằng tâm trí mình.
TS. N: Ồ, bạn sẽ vận hành máy chiếu như thể đang làm việc trong một rạp chiếu phim?
ĐT: (cười) Không phải máy chiếu, máy quét. Dù sao thì chúng cũng không phải là các bộ phim. Tôi đang xem cuộc sống thực sự diễn ra trên các đường phố New York. Tâm trí tôi kết nối với máy quét để kiểm soát sự chuyển động của các màn hình mà tôi đang xem.
TS. N: Bạn có nói rằng thiết bị này giống một chiếc máy vi tính không?
ĐT: Đại loại thế… nó làm việc trên một hệ thống theo dõi… hệ thống này chuyển đổi…

TS. N: Chuyển đổi cái gì?
ĐT: Các mệnh lệnh của tôi… được đăng ký trên tấm pa nô để tôi có thể theo dấu hành động.
TS. N: Hãy đặt mình cạnh tấm pa nô và trở thành người vận hành trong khi tiếp tục giải thích mọi việc với tôi.
ĐT: (dừng lại) Tôi không có quyền kiểm soát thật. Tôi thấy… các đường kẻ hội tụ theo các điểm khác nhau trong một loạt các cảnh… Tôi đang du hành qua thời gian trên các đường kẻ và nhìn các hình ảnh trên các màn hình thay đổi.
TS. N: Và các cảnh liên tục chuyển động quanh bạn?
ĐT: Phải, rồi các điểm trên các đường kẻ sáng lên khi tôi muốn cảnh đó kết thúc.

Lưu ý: Các đường du hành là thuật ngữ chúng ta đã được nghe tới trước đây trong các khu vực tâm linh khác, dùng để mô tả quá trình chuyển biến của linh hồn (ví dụ, Trường hợp 14).

TS. N: Vì sao bạn lại làm tất cả những việc này?
ĐT: Tôi đang rà soát. Điểm dừng là những bước ngoặt lớn trên đường đời liên quan tới các quyết định quan trọng… các khả năng có thể có… các sự kiện khiến cho việc cân nhắc các lựa chọn thay thế đúng lúc trở nên cần thiết.
TS. N: Vậy, các đường kẻ đánh dấu những con đường qua hàng loạt sự kiện trong thời gian và không gian?
ĐT: Phải, hoạt động theo dấu được kiểm soát trong Vòng tròn và được truyền tới tôi.
TS. N: Bạn có tạo ra các cảnh tượng trong đời khi bạn dõi theo không?

ĐT: Ồ không! Tôi chỉ đơn giản kiểm soát chuyển động của chúng qua thời gian trên các đường kẻ thôi.
TS. N: Bạn có thể nói thêm gì với tôi về các đường kẻ nữa?
ĐT: Các đường năng lượng là… những con đường với các điểm sáng màu giống như các cột mốc chỉ đường mà tôi có thể tiến lên, lùi lại hoặc dừng.
TS. N: Như thể là bạn đang chạy một cuốn băng hình với các nút bật, tua đi, dừng và tua lại đúng không?
ĐT: (cười) Đại khái là thế đó.
TS. N: Được rồi, bạn đang di chuyển theo dấu, rà soát các cảnh tượng và bạn quyết định dừng lại. Hãy nói cho tôi biết lúc đó bạn làm gì?
ĐT: Tôi dừng cảnh đó lại trên các màn hình để có thể bước vào đó.
TS. N: Cái gì? Bạn đang nói là chính bạn đã trở thành một phần của cảnh tượng đó?
ĐT: Phải, giờ tôi có thể can thiệp trực tiếp vào hành động đó.
TS. N: Theo cách nào? Bạn trở thành một người trong cảnh đó, hay linh hồn bạn bay lượn bên trên trong khi mọi người đi xung quanh?
ĐT: Cả hai. Tôi có thể trải nghiệm cuộc sống với bất cứ ai trong cảnh đó, hoặc chỉ quan sát họ từ một điểm thuận lợi nào đó.
TS. N: Bạn có thể rời tấm pa nô và đi vào một cảnh trên Trái đất trong khi vẫn điều khiển hành động trong Vòng tròn không?

ĐT: Tôi biết có lẽ ông sẽ không hiểu được điều này, nhưng một phần của tôi vẫn tiếp tục nắm kiểm soát, tôi có thể bắt đầu lại cảnh đó và dừng nó bất cứ lúc nào.
TS. N: Có lẽ là tôi hiểu đấy. Bạn có thể phân chia năng lượng của mình?
ĐT: Phải, tôi có thể gửi các suy nghĩ về cho chính mình. Tất nhiên, những kiểm soát viên cũng giúp đỡ nữa, khi tôi đi vào và ra khỏi các màn hình.
TS. N: Vậy, về cơ bản là bạn có thể đẩy thời gian tiến lên, lùi về và ngừng lại trong khi đang theo dõi?
ĐT: Phải… trong Vòng tròn.
TS. N: Ở ngoài Vòng tròn, thời gian tồn tại đồng thời đối với bạn ở thế giới linh hồn, hay nó vẫn tiếp diễn?
ĐT: Nó tồn tại đồng thời ở đây, nhưng chúng ta vẫn có thể thấy nó tiến triển trên Trái đất.
TS. N: Tôi thấy có vẻ như khi các linh hồn đang ở trong Vòng tròn Định mệnh, họ sử dụng thời gian gần như một loại công cụ.
ĐT: Là các linh hồn, chúng ta có sử dụng thời gian…. một cách chủ quan. Các sự vật và sự kiện được chuyển dịch xung quanh… và trở thành các đối tượng trong thời gian… nhưng với chúng ta thì thời gian không đồng nhất.
TS. N: Tôi thấy có một nghịch lý với việc du hành xuyên thời gian là chuyện gì sẽ xảy ra thì đã xảy ra rồi, vậy bạn có thể gặp chính linh hồn của bạn ở trong một người nào đó khi bạn đến và đi khỏi các cảnh tương lai của cuộc đời.
ĐT: (cười bí ẩn) Khi thực hiện việc tiếp xúc, linh hồn ở thực địa được tạm dừng một lúc. Tương đối ngắn. Chúng tôi không làm loạn chu kỳ cuộc sống khi đang lần theo thời gian.
TS. N: Chà, nếu quá khứ, hiện tại và tương lai không thực sự tách biệt trong khi bạn đang theo dõi, vì sao bạn lại dừng các cảnh lại để cân nhắc các lựa chọn, trong khi bạn có thể nhìn trước được tương lai?
ĐT: Tôi e là ông không nhận ra mục đích thực sự của việc các kiểm soát viên của Vòng tròn sử dụng thời gian. Cuộc sống vẫn có các điều kiện của nó. Thời gian trôi chảy được tạo ra để thử thách chúng ta. Chúng ta không được chỉ cho tất cả các kết quả có thể xảy ra với một cảnh tượng. Nhiều phần của cuộc sống chúng ta không nhìn thấy được.
TS. N: Vậy, thời gian được sử dụng như một chất xúc tác để học tập bằng cách xem xét các kiếp sống trong khi bạn không thể thấy được tất cả mọi chuyện sẽ xảy ra?
ĐT: Phải, để thử thách khả năng tìm giải pháp của chúng ta. Chúng ta cân nhắc giữa các khả năng của mình với mức độ khó khăn của các tình huống. Vòng tròn đặt ra các thử nghiệm khác nhau để lựa chọn. Trên Trái đất, chúng ta sẽ thử giải quyết chúng.
TS. N: Trong Vòng tròn, bạn có thể nhìn thấy sự sống trên các hành tinh khác ngoài Trái đất không?
ĐT: Tôi không thể, vì tôi được phân công để theo dõi thời gian trên Trái đất.
TS. N: Khả năng nhảy xuyên thời gian từ cảnh này sang cảnh khác của bạn nghe như trái bóng vậy!
ĐT: (nhe răng) Ồ, chuyện đó rất kích thích – chắc chắn rồi – nhưng chúng ta không thể cứ nô giỡn loanh quanh được, bởi vì có những quyết định hệ trọng cần phải đưa ra cho kiếp tiếp theo. Tôi sẽ phải chấp nhận các hậu quả cho bất cứ lựa chọn sai lầm nào của mình…. nếu tôi không thể sống cho tốt.
TS. N: Tôi vẫn không thấy bạn làm cách nào để phạm phải nhiều sai lầm trầm trọng trong các lựa chọn của mình khi bạn thực sự trải nghiệm một phần cuộc sống mà bạn đã lên kế hoạch.
ĐT: Các lựa chọn của tôi về môi trường sống không phải là vô biên. Như tôi đã nói, tôi không thể nhìn thấy toàn bộ một cảnh trong một đoạn thời gian. Chính vì những điều họ không cho bạn thấy mà có rủi ro đi liền với tất cả các lựa chọn thể xác.
TS. N: Nếu vận mệnh tương lai của một người không hoàn toàn được định đoạt sẵn như bạn nói, thì tại sao không gian này lại được gọi là Vòng tròn Định mệnh?
ĐT: Ồ, có định mệnh chứ, đúng thế. Các vòng đời đều được đặt vào chỗ. Chỉ là có quá nhiều lựa chọn thay thế không rõ ràng thôi.

Khi tôi đưa các đối tượng của mình vào vùng không gian lựa chọn cuộc sống, họ thấy một đường tròn quá khứ, hiện tại và tương lai – như Vòng tròn trong trường hợp này. Cảm nhận rằng họ đang rời khỏi thời gian Bây giờ ở thế giới linh hồn trong vòng tròn, các linh hồn có vẻ lộn đi lộn lại giữa các sóng cộng hưởng trong suốt các chuyến quan sát của mình. Tất cả những khía cạnh về thời gian được diễn ra trước mắt họ như các thực tại tái diễn cùng nhau nổi lên chìm xuống. Bởi vì các thực tại song song chồng lên nhau, nên chúng có có thể được nhìn nhận như các khả năng có thể xảy ra trong kiếp sống thể xác, nhất là với các linh hồn giàu kinh nghiệm hơn.