THAY VÌ SỐNG VỘI VÀNG, HÃY DÀNH THỜI GIAN LẤP ĐẦY TRÁI TIM
Trích: Đời Bạn, Bạn Không Sống, Ai Sống Hộ; Việt dịch: Nguyễn Thu Trang; NXB Hà Nội, 2019

“Những điều tốt đẹp sẽ đến với ai biết kiên nhẫn”, người đã dạy tôi câu nói này và giúp tôi hiểu được tầm quan trọng của thứ gọi là thiên thời địa lợi nhân hòa, chính là mẹ tôi.
Tới khi trưởng thành và được đọc Thánh Kinh, trong sách của Qoheleth có câu rằng, “Những chuyện lớn dưới vòm trời này rồi cũng sẽ hóa hư không”. Nó đã giúp tôi học được một chân lý rằng “những việc làm khi đúng thời điểm sẽ trở nên đẹp đẽ”. Có những câu tục ngữ từ thời cha ông truyền lại đã chỉ bảo cho chúng ta biết được tầm quan trọng của việc chờ đợi cơ hội như Nếm mật nằm gai hay Ẩn nhẫn tự trọng, kiên nhẫn chờ đợi.
Mặc dù hiểu rằng nếu muốn đạt được thành tựu mà mình mong muốn, cần kiên nhẫn chịu đựng khổ đau và chờ đợi, nhưng bản thân tôi, đến một ngày đã chợt nhận ra rằng nếu chỉ làm những việc nhỏ lẻ lặt vặt ngày thường rồi chờ đợi thì những điều ấy sẽ không bao giờ xảy ra. Và sau đó tôi đã đứng dậy quyết tâm thực hiện mơ ước ấy.
Tu viện nơi tôi sống nằm trên tầng tư của một tòa nhà trong khuôn viên trường đại học, ngày nào cũng vậy, tôi đều đặn vào khoang thang máy nhỏ chỉ đủ trọng lượng cho chín người chen chúc để đi làm, sau đó quay về phòng tu viện. Ngày nọ, khi muốn ấn nút số tầng, tôi nhận ra mình đã vô ý ấn nút “đóng cửa”. Tất cả các loại thang máy nói chung đều được lập trình tự động đóng cửa sau khoảng bốn giây sau khi ấn nút, và tôi chợt nhận thấy bản thân mình đã vội vàng tới mức không chờ đợi nổi khoảng thời gian dù chỉ tầm bốn giây ấy.
Sau đó, tôi buộc bản thân mình phải suy nghĩ. Cái TÔI “thậm chí không chờ nổi bốn giây” ấy liệu có tốt hay không? Tôi hiểu ra rằng mình đã luôn quan trọng hóa vấn đề, và từ ngày hôm đó trong tôi dậy lên quyết tâm sẽ “chờ đợi” nếu như trong thang máy chỉ có một người lên.
Quyết tâm ấy đã giúp tôi từng chút một thay đổi theo hướng trở thành cái TÔI “chờ đợi những sự vật sự việc khác”. Trong khoảng thời gian chờ đợi, tôi thường thì thầm một lời cầu nguyện nho nhỏ, ví dụ như luyện ngâm lời thánh bài “Ave Maria” chẳng hạn. Tôi nguyện cầu vì những học sinh của mình, vì những người còn đang sống trong đau khổ và vì hòa bình trên thế giới. Cách sử dụng thời gian chính là cách sử dụng sinh mệnh của mình. Khi tôi nhận ra mình có thể biến thời gian chờ đợi thành thời gian mong cho ai đó trở nên tốt đẹp, ngay phút ấy tôi cảm nhận được niềm hạnh phúc như mình vừa biết được một điều gì đó thật tuyệt vời.
