CẦU NGUYỆN CHO MÌNH VÀ NGƯỜI

HT. THÍCH NHẤT HẠNH

Trích: Hiệu Lực Của Cầu Nguyện; NXB Tổng Hợp Thành Phố Hồ Chí Minh.

Cầu nguyện cho mình 

Mùa hè năm rồi có một thiền sinh bị bệnh, đến Làng Mai để thực tập.  Trong cơ thể của người đó có những tế bào đang mọc lên một cách  lộn xộn. Khi những tế bào mọc lên không có qui củ, mình gọi đó là  ung thư. Có thể ta bị ung thư là vì nếp sống của ta hàng ngày không  được chỉnh đốn lắm. Lo lắng quá nhiều, sống không có chừng mực,  ăn uống không điều độ.

Sư cô Chân Không đã dạy cho người thiền sinh ấy phương pháp cầu  nguyện. Trước hết là cầu ông chú và cầu bà ngoại của cô ta, vì sau khi  nói chuyện với vị thiền sinh này, Sư cô biết rằng người đó có một bà  ngoại và một ông chú sống rất lâu, sống đến 94, 95 tuổi. Cho nên Sư  cô nói: Đạo hữu có thấy không? Những tế bào trong ông chú, trong bà  ngoại rất mạnh, rất khỏe, vì vậy cho nên đạo hữu phải kêu cầu tới ông  chú và bà ngoại: Ông chú ơi đến giúp con với, bà ngoại ơi đến giúp  con với!

Phải cầu nguyện như vậy là tại trong cơ thể mình có ông chú, có bà  ngoại. Điều này là điều có thật. Nếu mình không có thì bà ngoại cũng  không có, nếu bà ngoại không có thì mình cũng không có. Bà ngoại và  mình là hai thực thể tương tức với nhau. Những tế bào rất tốt của ông  chú, của bà ngoại hiện đang có mặt trong mình, và mình phải kêu gọi  chúng lên để giúp mình. Tuy rằng ông chú hiện đã khuất núi, và bà  ngoại cũng không còn nữa, nhưng những tế bào của họ vẫn còn có  mặt ở trong mình, nghĩa là họ còn có mặt ở trong cơ thể mình. Vì vậy  mà khi mình kêu gọi ông chú, kêu gọi bà ngoại, thì mình thấy rõ mình  và ông chú là một, mình và bà ngoại là một.

Hôm đó vị đạo hữu kia đã thực tập rất thành khẩn, đã thực tập với  một niềm tin. Niềm tin này không phải căn cứ trên sự mê tín, trên cái  giả tưởng, tại vì người đó đã thấy được một cách rất rõ ràng, rất khoa  học là mình cũng có khả năng của ông chú, mình cũng có khả năng  của bà ngoại, nhưng tại mình làm ăn như thế nào đó mà bây giờ tình  trạng lại sanh ra như thế này! Điều quan trọng là mình phải chỉnh  đốn nếp sống hàng ngày của mình lại trong khi mình cầu nguyện ông  chú và bà ngoại.

Sư cô Chân Không chỉ cần dạy trong vòng 15 phút mà người đó đã  đạt tới một niềm tin rất lớn, một chánh tín, và sự cầu nguyện của  người đó đã được đặt trên nhận thức trí tuệ chứ không phải trên mê  tín, dị đoan.

Cầu nguyện cho người 

Tối hôm qua trong khi ngồi thiền, tôi có gởi năng lượng của tôi cho sư  chị Đàm Nguyện ở Hà Nội.

Khi thực tập từ bi quán thì mình thực tập tình thương, cho nên sự  truyền năng lượng này là một hình thức của cầu nguyện. Chuyện sư  chị lành bệnh hay không lành bệnh, là chuyện khác. Khi trái tim mình  tràn đầy yêu thương (sự yêu thương của một vị thầy, sự an lạc và sự  vững chãi của vị thầy là một loại năng lượng có thật), trong giây phút  ấy mình gởi cái năng lượng này cho người học trò, đó mới là vấn đề  quan yếu. Người học trò của mình có biết hay không biết, điều đó  không quan trọng lắm. Điều quan trọng là chỗ cái năng lượng đó nó  có, và cái ý chí, lòng thương yêu, lòng ưu ái đó nó có, và tất cả những  năng lượng đó đã được gởi đi.

Như vậy thì khi cái bản chất của sự thương yêu, của lòng từ bi có mặt  trong ta, và nếu bản chất đó được gởi đi, thì đó chính là một sự cầu  nguyện. Hành động như vậy, trước hết mình thấy trong lòng mình có  một sự thay đổi, thì sự cầu nguyện đó đã bắt đầu có kết quả, kết quả  ngay trong lòng của mình. Còn sư chị nhận được cái năng lượng đó,  sư chị lành bệnh ngày hôm nay, hay phải đợi đến 30 năm sau mới lành, chuyện đó còn tùy thuộc vào nhiều yếu tố khác. Nếu sư chị sống  trong thanh thản, sống không sợ hãi, sư chị tiếp tục đi thiền hành, sư  chị tiếp tục thở trong chánh niệm thì cái hiệu quả của sự cầu nguyện  sẽ biểu lộ một cách mau chóng hơn, rõ ràng hơn. Chuyện đó sẽ xảy ra,  dù sư chị biết hay không biết rằng bên này tôi có cầu nguyện cho sư  chị.

Trong thời gian sư chị ở bên này, các sư em đã lo cho sư chị rất nhiều,  biểu lộ sự thương yêu rất nhiều. Sư cô Định Nghiêm đã đưa sư chị đi  nhà thương rất nhiều lần. Tất cả những yêu thương đó, những năng  lượng đó chúng vẫn còn nằm trong sư chị, và còn nằm ngay trong  mỗi chúng ta. Nếu chúng ta trở về tiếp xúc với những năng lượng để  chữa trị cái thân và cái tâm của mọi người trong chúng ta, không phải  chỉ một mình sư chị Đàm Nguyện mới tiếp nhận được sự chữa trị đó.

Bình luận


Bài viết liên quan

  1. CẦU NGUYỆN TRONG PHẬT GIÁO CÓ Ý NGHĨA GÌ?
  2. TÌNH THƯƠNG TỰ NHIÊN

Bài viết khác của tác giả

  1. QUÁN CHIẾU VỀ SỰ SI MÊ
  2. ÁP DỤNG GIÁO LÝ TƯƠNG TỨC TRONG CÔNG VIỆC KINH DOANH
  3. TRỊ LIỆU CÁC MỐI QUAN HỆ TRONG GIA ĐÌNH

Bài viết mới

  1. TRAO MỘT LỜI KHEN
  2. CÁI NHÌN CỦA NGƯỜI KHÁC CÓ THỂ CỨU CHỮA HAY GIẾT CHẾT TA
  3. HẠNH PHÚC VÌ BIẾT ĐỦ