THIỀN SƯ NI DAEHAENG
Trích: Không Có Sông Nào Để Vượt Qua; Nguyên tác: No River to Cross; Việt dịch: Hạnh Huệ
Hanmaum
Han nghĩa là một, vô hạn, kết hợp và maum là tâm. Hanmaum là bản tâm không thể nghĩ bàn, không thể thấy, vượt trên thời gian và không gian, vô thủy vô chung. Nghĩa là tất cả tâm, chúng sanh, thế giới, và vũ trụ được liên kết và đang cùng vận hành như một. Nói cách khác, Hanmaum – nhất tâm – bao gồm toàn thể vũ trụ và tất cả sinh vật trong nó.
Mỗi mỗi sinh vật và sự vật trong vũ trụ có sẵn Phật tánh vô thủy, hiện tiền và sẽ còn mãi mãi vô chung.
Phật tánh là duy nhất, vì thế là nhất tâm.
Nó rộng lớn không thể nghĩ bàn, vì thế là nhất tâm.
Nó không phải là một cá thể, nhưng liên kết toàn thể, trong nó tất cả đang cùng vận hành, vì thế là nhất tâm.
Muôn vật đến từ nó, vì thế là nhất tâm.
Tâm của tất cả sinh vật trong thế giới là một. Cơ bản, không có “anh” hay “tôi” tách rời riêng ra. Đời sống vốn đã là một, đời sống vốn đã là Phật. Tâm của tất cả sinh vật đang hoạt động với nhau như một, vì thế được gọi là nhất tâm. Dù mỗi sinh vật có thân xác riêng, chúng vốn đã không phải là hai.
Toàn thể vũ trụ được nối kết trực tiếp đến bản tâm mọi người và mọi sinh vật. Mọi vật hoạt động và vận hành trong thế giới đã sẵn sàng nối kết với sự thành hình của chúng ta. Mọi vật trong toàn thể vũ trụ, gồm cả cõi hữu hình và vô hình, được nối kết và cộng thông như một. Không vật nào hiện hữu tách rời khỏi vật khác, tâm của tất cả Phật là tâm sẵn có của bạn, và pháp của tất cả Phật là pháp của bản tâm và cuộc sống hằng ngày của bạn. Nhất tâm nối kết mọi vật như một, đúng như cùng dòng điện thắp sáng đèn này và đèn khác.
Chủ nhân Không
Chủ nhân Không là bản tâm mà mỗi chúng ta có sẵn, và tâm được kết nối trực tiếp đến mỗi sự vật. Qua sự kết nối này, Chủ nhân Không hoạt động cùng với mọi vật như một.
Chủ nhân Không là bản thể thực của tôi. Thân và ý của tôi giống như cành và lá mọc ra rồi biến mất. Chủ nhân Không là rễ tạo thành cành và lá mới, khi những cái cũ gẫy và rơi rụng. Nếu tôi là trái, Chủ nhân Không là cuống giữ vững trái. Nếu tôi là cuống, Chủ nhân Không là cành để trái đong đưa. Nếu tôi là cành, Chủ nhân Không là thân mà cành từ đó mọc. Nếu tôi là thân, Chủ nhân Không là rễ, rễ là bản thể của cây – tất cả thân, cành, lá, và trái đến từ nó. Cũng thế, tất cả tư tưởng, mọi hành động và tất cả công đức của tôi khởi lên từ Chủ nhân Không.
Tại sao lại gọi là Juingong – Chủ nhân Không?
Đó là người tạo tác, vì thế gọi là chủ nhân, và hoàn toàn trống rỗng, luôn thay đổi, không hình dáng cố định, đó là không. Như thế, Chủ nhân Không có nghĩa bản thể, yếu tính cơ bản của bạn, đang luôn thay đổi và biểu hiện. Yếu tính của bạn dựa trên Chủ nhân Không. Bạn là gì trước khi cha mẹ sanh ra? Một con người không chỉ là sự kết hợp giữa tinh dịch và trứng, phải có Chủ nhân Không kết hợp vào nữa. Cuộc sống của bạn và Chủ nhân Không giống như một cây sống được nhờ rễ. Tuy nhiên, đừng nghĩ Chủ nhân Không như vật gì cố định và tĩnh tại như rễ cây. Chủ nhân Không là bản thể của bạn và là người tạo tác mọi vật, vì thế còn được gọi là Phật. Như thế nếu bạn nhận ra Chủ nhân Không, bạn cũng sẽ biết Phật thực sự là gì.
Bạn có thể gọi Chủ nhân Không là “cha” hay “mẹ”. Cũng thế, bạn có thể gọi là “chủ nhân của tâm”, “tâm bình thường”, “tịnh thủy”, “nước ban sự sống”, hay “cột trụ của tâm”. Bạn có thể gọi Chủ nhân Không là “Đấng tạo tác mà không sở hữu”, hay bạn có thể gọi là “Phật A-di-đà” hay “Phật Bổn Tôn”. Bạn có thể gọi là Thượng đế hay “tình yêu của tôi” vì nó là bản thể. Không bao giờ có thể định hình Chủ nhân Không vì nó có thể trở thành mọi thứ. Chủ nhân Không là cha mẹ mà cũng là con cái, người cao cả nhất cũng như người thấp hèn nhất. Chủ nhân Không là chân ngã dẫn dắt bạn, dù gọi là gì đi nữa. Chủ nhân Không là “yếu tính chân thật của tôi” và “tâm của tâm tôi”.
Chủ nhân Không bất sanh bất diệt. Chủ nhân Không là chân ngã vô hạn và vĩnh cửu, không thể trông thấy bằng nhục nhãn và không thể nhận biết bằng tư tưởng. Nó không bao giờ yếu ớt và tiêu diệt vì nó là thanh tịnh tuyệt đối và có năng lực vĩ đại của trí tuệ sáng chói. Nó là chân ngã có khả năng vô hạn. Phàm ngu hiện hữu trong những hình dáng khác nhau, với tên khác nhau, ở trình độ khác nhau, và sanh ra rồi chết đi. Tuy nhiên, Chủ nhân Không cũng gọi là Phật hay “Phật sẵn có” chỉ là nó, ngay cả khi một trở thành mười ngàn và mười ngàn trở thành một. Qua Chủ nhân Không, phàm ngu và Phật gặp nhau, và không phải là hai.
Chủ nhân Không không hiện hữu nơi nào khác. Người muốn tìm sẽ tìm ra trong chính mình. Khi chúng ta nấu ăn, chúng ta sửa soạn vật liệu, kết hợp chúng, và làm thành bữa ăn ngon lành. Cũng thế, trong cuộc sống khi bạn muốn và cần, chân tánh của Chủ nhân Không sẽ biểu lộ trong đời sống thường nhật của bạn.
Chủ nhân Không là một lò nung khổng lồ, luôn luôn hoạt động với năng lực tinh thần sâu xa và chân thật của tất cả chư Phật, gồm tất ả cõi hữu hình và vô hình. Lò nung này nằm trong bạn. Giống như sắt tan chảy trong lò, lò này biến những giọt nước mắt thành lòng trắc ẩn, và tất cả khổ đau được tái sanh thành lòng biết ơn. Bất cứ tai họa hay nghiệp đau đớn nào cũng chỉ như bông tuyết trước nó. Chủ nhân Không là bí nhiệm sâu xa của tâm mà mọi người được phú cho, là năng lực lạ thường của Phật tánh mà mọi sinh vật đều có. Đây là đức hạnh nhiệm mầu của Chủ nhân Không.
Bạn không nên nghĩ Chủ nhân Không như cái ngã tách biệt, cá nhân thuộc về một mình bạn. Chủ nhân Không nghĩa là toàn thể. Chủ nhân Không bao gồm và giữ vững mọi vật trong vũ trụ, và săn sóc mọi vật trong tất cả cõi hữu hình và vô hình. Đây là Chủ nhân Không. Làm sao có thể phân chia Chủ nhân Không của tôi và của bạn?
Chân thực tại của tôi
Một con người là kết quả của ba thứ: bản thể vĩnh cửu kết hợp với thân xác và ý thức. Ba thứ này hoạt động hài hòa với nhau.
Tình trạng trước khi tư tưởng xuất hiện, hành động khởi lên tư tưởng, và thân cùng làm việc như một. Đây gọi là “hoạt động như một tâm”.
Yếu tính của Chủ nhân Không là trong hoạt động của bản thể vĩnh cửu kết hợp với ý và thân. Ba thứ này chia sẻ mọi vật với nhau, hỗ trợ nhau và sống như một. Chủ nhân Không này có khả năng đưa ra và đem vào mọi vật. Cái ngã hữu hình là dụng cụ vật chất của cái ngã vô hình. Chủ nhân Không không hình tướng và không thể nhận biết nhưng nó là yếu tính làm chúng ta chuyển động.
Tại điểm bản thể vĩnh cửu, những nhận thức khởi lên tư tưởng và thân, tất cả giao nhau. Ba thứ này làm việc chung và biểu hiện ra thế giới. Khi ba thứ này hài hòa với nhau, chúng biểu hiện như một người dẫn đường khôn ngoan, như một vị thầy.
Thân xác và tứ đại
Thân chúng ta chỉ là một tổ hợp tạm thời do đất-nước-gió-lửa kết hợp tạo thành. Chúng duyên hợp theo nghiệp lực và sau đó chúng tan rã theo nghiệp lực. Như thế qua thời gian, bạn đã từng sống và chết. Bất cứ gì lệ thuộc sống và chết chỉ là huyễn hóa, không thể gọi là chân thực tại, bất biến, chưa bao giờ sanh và chưa bao giờ diệt. Thân chúng ta thường được gọi là huyễn hóa vì nó cũng là một kết hợp tạm thời.
Như những đám mây tụ rồi tan và lại tụ thành những đám mây khác nhau, thân người sẽ có ngày tan rã trở về với tứ đại. Và theo hoàn cảnh, tứ đại lại sẽ nhóm họp và mang hình tướng khác. Tuy nhiên đừng cảm thấy mọi sự đều vô ích vì ý tưởng “thân bạn sẽ tan thành tứ đại”. Thay vì thế, bạn nên hiểu nguyên lý tan hợp của mọi vật. Hành giả Phật pháp không thấy sự hiện hữu của mình là vô ích vì họ nhận biết rằng sự rất vô thường của thế giới giúp họ ngộ được chân lý.
Nếu chúng sinh chỉ là sự kết hợp tạm bợ thì đâu là chân ngã, Chủ nhân Không? Nó có hiện hữu ngoài sự kết hợp tạm bợ này không? Không! Nó không tách biệt. Chủ nhân Không không tách riêng khỏi cái ngã giả dối. Vậy chân ngã ở đâu? Trong tay? Chân? Tim? Óc? Không ở chỗ nào cả! Bạn không thể tìm ra chân ngã khi quan sát thân, nhưng dù sao, nó hiện hữu trong bạn. Chủ nhân Không, chân ngã là chỗ dựa của ngã hư dối. Chân ngã của bạn hình thành thân xác và tương tác với Phật giới. Trong tất cả điều này, hoạt động của bản tánh, Chủ nhân Không của bạn là sự hiển thị của chính chân lý. Rất mầu nhiệm và sâu xa!
Phải có thân để biết Phật pháp. Bạn cần biết rằng ném bỏ thân thì không cách nào biết Phật pháp. Nghĩ rằng thân vô giá trị và phải vứt bỏ, vì nó chỉ là một kết hợp tạm bợ, là một ý tưởng cực kỳ sai lầm. Không thân, bạn không thể phát triển, không thể mở mang trí tuệ, và không thể thành Phật. Vì có người con, bạn có thể biết cũng có cha mẹ; vì có người giúp việc, bạn nhận ra ông chủ cũng phải có. Nhờ hiểu biết hiện tượng hữu hình, bạn có thể hiểu được lý tánh vô hình, bản thể phi vật chất đã làm khởi lên và sinh sôi tất cả hiện tượng hữu hình, và nó luôn hoạt động chung với mọi vật như một.
Vì có cây, bạn có thể biết rễ; vì có trái, bạn có thể biết hạt. Cũng thế, ngay dù thân chỉ là theo nghiệp chướng, kết hợp tạm bợ của tứ đại, qua nó bạn có thể biết bản thể, Chủ nhân Không – Nhất Tâm, bản thể của tất cả sự sống và mọi hiện tượng.