KHI BẠN HỎI VỚI SỰ CHÂN THÀNH – VŨ TRỤ SẼ TRẢ LỜI

OPRAH WINFREY

Trích: Trí Huệ, những hiểu biết thay đổi cuộc đời; Phan Thị Công Minh dịch; NXB Trẻ

Một trong những câu hỏi yêu thích của tôi trong Super Soul Sunday là: “Bài học khiến bạn mất nhiều thời gian để học nhất là gì?”

Các câu trả lời luôn ý nghĩa, độc đáo và mang tính cá nhân sâu sắc. Câu trả lời của riêng tôi cho câu hỏi đó đã cần cả cuộc đời để học. Tôi đã phải thường xuyên vật lộn với cân nặng của mình. Và giờ đây tôi nhận ra mình đã tự dối lòng từ lâu. Tôi căm ghét nói dối. Và nói dối chính mình là tồi tệ nhất.

Trong sâu thẳm lòng mình, tôi luôn biết rằng mình đang dùng thức ăn để áp chế cảm xúc. Bất kỳ dấu hiệu khó chịu hoặc kích động nào có thể dẫn đến đối đầu, từ chối hoặc làm người khác buồn sẽ khiến tôi ăn uống và sau khi nói chuyện với rất nhiều người trong chương trình The Oprah Winfrey Show và Super Soul, tôi biết việc ăn uống theo cảm xúc của mình bắt nguồn từ thời thơ ấu bị trừng phạt vì bảy tỏ cảm xúc. Sau một vài lần “kêu gào”, tôi đã học được cách nhanh chóng đề cảm xúc của mình xuống. Tôi hiểu, ngay cả lúc mới sáu tuổi, là cảm xúc của mình sẽ không có ý nghĩa.

Mặc dù biết được căn nguyên của vấn đề, tôi chỉ mới phát hiện ra cách khắc phục chúng.

Là một người theo đuổi tâm linh, tôi hiểu rằng hành trình này đòi hỏi bạn không chỉ nắm lấy tất cả những gì trọn vẹn và tốt đẹp trong cuộc sống của mình mà còn phải liên tục kiểm tra những vết thương bị chôn vui từ lâu dưới bề mặt được chế tác cẩn thận của bạn.

Đó là điều tôi trình bày khi nói: “Hãy biến những vết thương của bạn thành sự khôn ngoan.” Hóa ra khi đối diện với vấn đề của mình về cân nặng, tôi cần phải dùng đến lời khuyên của chính mình.

Bất chấp sự tự do mà tôi cảm thấy khi tha thứ cho những người đã từng làm tổn thương mình, tôi phải mất nhiều năm (và nhiều cuộc trò chuyện Super Soul) để hiểu rằng một vấn đề khác chưa được giải quyết tồn tại dưới cân nặng quá mức mà tôi đang chịu đựng.

Mặc dù tôi đã có một loại sự nghiệp mang trong mình yếu tố sức mạnh, các phiên bản của kẻ lạm dụng thời thơ ấu của tôi vẫn cứ liên tục xuất hiện dưới các hình thức khác. Tôi đã cho phép bọn họ vượt qua ranh giới thay vì đối đầu với họ.

Lịch sử thời thơ ấu của tôi về lạm dụng thể xác và tình dục khiến tôi phải im lặng trong những tình huống bực bội và khó chịu. Tôi đè những cảm xúc đó xuống bằng thức ăn. Nhiều năm sau khi tôi trở nên nổi tiếng trên thế giới, tôi thấy mình ở trong nhà của cha tôi với một trong những người đàn ông đã tấn công tôi. Lúc đó tôi đang trong bếp rán trứng cho anh ta. Anh ta nói thích trứng rán đều hai mặt và tôi nghĩ: Ôi, Thượng để ơi, tôi đang đứng đây rán trứng cho người đàn ông này mà tôi thậm chí không biết tại sao mình lại ở đây.

Nhìn lại, đó là một khoảnh khắc quan trọng đối với tôi. Tôi quay lại với sự im lặng của bản thân tôi lúc là cô bé chín tuổi, người nghĩ rằng việc lên tiếng sẽ khiến tôi bị khiển trách. Cuối cùng tôi bỗng nhiên hiểu được loại quan hệ cam chịu này đã lặp đi lặp lại trong cả cuộc sống cá nhân và nghề nghiệp của tôi. Nếu tôi trở nên buồn bã về điều gì đó, thay vì nói ra, tôi quay lại sự im lặng của cô bé chín tuổi đó – giống như tôi đã làm như thế nhiều năm sau đó bằng cách rán trứng cho một người đàn ông đã quấy rối tình dục tôi.

Và tôi nhận ra nếu mình thiết lập một mối quan hệ lành mạnh với cân nặng của mình, thì hãy đối đầu với bất cứ điều gì cần phải đối đầu thay vì kìm nén và ăn nó.

Tạo nên sự kết nối đó có cảm giác như một bóng đèn cuối cùng cũng được bật sáng. Aha! Tôi không chỉ mở toang cõi lòng, tôi đã vượt qua.

Giờ đây giảm cân không phải là việc đạt được mục tiêu về cân nặng hay bận vừa một chiếc váy. Điều đó có nghĩa là cho phép bản thân nói lên sự thật và sống trong sự thật ở mọi cấp độ, đặc biệt khi tôi không hài lòng về điều gì đó. Tôi đã khẳng định sự tự do riêng mình bằng cách nói ra những gì tôi thật sự cảm thấy mọi lúc, ngay cả khi điều đó làm mất đi một mối quan hệ.

Với bất kỳ ai sống dưới các lớp mặt xấu hổ, kìm chế hay bí mật, một số tác nhân nhất định có thể buộc bạn phải đối đầu với tất cả những cảm giác mà bạn tránh né. Vì vậy nhiều bậc thầy tinh thần đã chia sẻ trong Super Soul Sunday về cách các bậc giác ngộ vĩ đại nhất hiển lộ bản thân trong những thời kỳ hỗn loạn và tuyệt vọng sâu sắc. Mất việc, nghiện ngập, tan vỡ, mất người thân, bệnh tật – đó là những dạng thử thách có thể mở toang chúng ta.

Trước khi bạn bắt đầu nhìn ra ngoài chính mình, với câu hỏi: Tại sao là tôi, tại sao là tôi, tại sao là tôi, hãy hiểu rằng không có gì bất thường xảy với bạn. Cuộc sống luôn luôn nhắc nhở bạn, cố gắng đẩy bạn theo một hướng khác. Nó đang mở ra cánh cửa cho hành trình tuyệt vời tiếp theo của bạn. Và chắc chắn cần phải biết là, không có trải nghiệm nào là lãng phí. Những thách thức tạo ra những cơ hội buộc chúng ta tìm kiếm một trọng tâm mới. Đừng kháng cự. Sự kháng cự chỉ tạo ra nhiều cuộc đấu tranh hơn. Bạn không thể chiến thắng khi đánh nhau với sự thật. Thay vào đó, kiên trì khám phá và để nó mở toang bạn ra,

– Oprah

Thành công không dạy bạn bất cứ điều gì. Ý tôi nói là khi bạn đến tuổi ba mươi, bạn cần một số thành công để tạo ra cấu trúc bản ngã của mình. Nhưng đó là một con số ngẫu nhiên. Sau ba mươi tuổi, mọi thứ tôi học được là từ sự sỉ nhục, tội lỗi, thất bại, từ chối, phản bội. Đó là khi tâm hồn tôi mở rộng. Bây giờ, tôi không thích nó. Và tôi cũng không biết điều đó cho đến sau này. Bạn biết đó, bạn muốn thoát khỏi nó. Nhưng sau đó hai ngày, trong sự đầu hàng, sự chấp nhận, sự nhìn nhận, tôi nhận ra mình ngày càng lớn hơn.

– Cha Richard Rohr

Trích phỏng vấn cùng MICHAEL BECARD BECKWITH

Khi rơi vào hoàn cảnh đầy áp lực, cách duy nhất ta có thể vượt qua là đi vào bên trong chúng. Hãy thật sự bắt đầu đặt những câu hỏi đầy sức mạnh với nhận thức rằng Sự Hiện diện của Vũ trụ này và quy luật của nó sẽ trả lời bất kỳ câu hỏi nào mà bạn có. Vậy nếu bạn đang ở trong một tình cảnh khốn cùng và bạn hỏi: “Điều gì đang cố gắng xuất hiện trong đời tôi? Món quà của tôi cần chia sẻ là gì? Mục đích của tôi là gì? Tại sao tôi ở đây trên hành tinh này.” Chứ không chỉ là “Làm thế nào tôi có thể trả tiền thuê nhà?” hay không chỉ là “Làm thế nào tôi có thể ngăn được nỗi đau?” Bạn hỏi những câu mạnh mẽ. Vũ trụ sẽ trả lời: sẽ có sự nhắc nhở, sẽ có những cú hích, chạm, dấu hiệu, biểu tượng, giấc mơ. Nó sẽ xuất hiện theo ngôn ngữ của tâm hồn và trái tim mỗi người. Cái khó là khi nguy khốn, người ta hay đặt ra những câu hỏi bạc nhược:

“Tôi đã làm gì sai? Có ai để tôi đổ lỗi không? Tại sao lại là tôi?”. Vì vậy Vũ trụ cũng sẽ trả lời kiểu đó. Nó sẽ thu thập từ cơ sở dữ liệu trải nghiệm của con người và nói rằng bạn được sinh ra nghèo sẵn hay giàu sẵn hoặc chuyện này hoặc điều kia. Nó sẽ tạo ra một đống lý do cho bạn. Nhưng nếu bạn hỏi một câu hỏi đầy sức mạnh, bạn sẽ nhận được câu trả lời để vượt lên trên thứ rác rưởi. Vì vậy, câu hỏi là tất cả, sự chân thành của câu hỏi, và rồi khả năng và sự sẵn sàng để thật sự lắng nghe. Đó là điểm trọng tâm. Cho dù một người đang ở tù, đang bị giam cầm bởi môi trường xung quanh, bởi suy nghĩ của chính họ về sự việc đã từng xảy ra – điều đó không quan trọng. Một khi bạn hỏi với sự chân thành, Vũ trụ sẽ trả lời. Đó là cách Vũ trụ hoạt động. Và cách của chúng ta là tình yêu, lòng tốt, sự trắc ẩn và tinh thần phụng sự.

Bình luận


Bài viết liên quan

  1. VŨ TRỤ SUY NGHĨ THÔNG QUA BẠN
  2. TÔI LÀ AI – HỢP NHẤT VỚI VŨ TRỤ
  3. NHỮNG BẾN BỜ CỦA ĐẠI DƯƠNG VŨ TRỤ

Bài viết khác của tác giả

  1. TỈNH THỨC
  2. SỰ MANG ƠN VÀ LÒNG BIẾT ƠN
  3. ĐIỀU CHÚNG TA THẬT SỰ KHAO KHÁT

Bài viết mới

  1. VƯỢT LÊN CHÍNH MÌNH
  2. THỰC HÀNH TRONG ĐỜI SỐNG THƯỜNG NHẬT
  3. CHINH PHỤC MỤC TIÊU